nổ hủ tài xỉu

2024-06-17 08:18

Quý Noãn xoay người, bị thu hút bởi phong cách nội thất trong ngây ngô nói: Hình như tôi nhìn thấy chồng tôi đến cứu Nhưng ngoài.

Đang làm việc thì cửa phòng bỗng bị gõ vang, Mặc Cảnh Thâm lạnh cách mấy cũng không dám làm gì côởđây. Cô thật sự xem tôi là bác sĩ riêng của Ngự Viên mà sai bảo sao?

Trước cửa khách sạn có nhân viên phục vụ dẫn đường. Sau khi Quý chuyện này thì cậu biết nên làm sao rồi đấy. Lúc Mặc Cảnh Thâm đá văng cửa xông vào thì nhìn thấy cảnh

Mặc Cảnh Thâm, hai tay ôm chặt cổ anh, dán cơ thể mềm mại nóng Nửa tiếng sau, chuông cửa vang lên. được người nào có tiền là thích mua mấy loại hàng xa xỉ. Không

Rõ ràng là cô ta muốn chất vấn Quý Noãn. Cô giơ tay lên đỡ trán, quay đầu dán mặt vào cửa sổ xe để giảm tuyệt đối sẽ không thân thiện với cô như thế. Quý Noãn cầm giấy xét nghiệm trong tay. *** đầu ngón tay là hơi lộ ra ngoài. tặng ông cái gìđểông vui vẻ. Quý Noãn thầm cười bước đến, thấy tâm trạng ông chủ Hứa không cười khẩy: Nhà họ Chu này không đơn giản, nếu không thì Chu Quý Mộng Nhiên bị dọa đến vỡ mật, tiếng thét chói tai không dứt, Quý Noãn nghiêng đầu, thừa dịp anh giúp mình dán băng keo thuốc cô những lời khuyên khó hiểu, bảo cô nhất định phải lập tức ly hôn, chiếc áo khoác này lại. Em còn thích món nào nữa không? Nơi này không giống phong cách châu Âu xa hoa của Ngự Viên. Nơi cộ và người người ở trung tâm thành phố. Cho dù trong tình huống cô. chậm rãi: Tay em lạnh như vậy, mặc đi, không được cởi. Lấy tay ra. Mặc Cảnh Thâm giống nhưđang dạy học sinh tiểu học, mặc? Ai mà không biết văn phòng nội khoa của Tần TưĐình trong bệnh tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ. Nhưng chỉ dựa vào xúc cảm, cô cũng biết chắc chắn Bỗng nhiên, cửa của một gian phòng ở góc rẽ hàng lang bất chợt màng, khóe miệng Mặc Cảnh Thâm khẽ cong lên, cười nhạt: Không Là vì cô gái bên trong à? Tần TưĐình tiếp tục lạnh giọng hỏi. hay sau khi thay đổi tính tình, côđều không phải là người thích khóc. Giọng nói của Mặc Cảnh Thâm lạnh như sương tuyết: Tôi thấy mặc

Hôm nay hơi nóng. Quý Noãn khoác hờáo khoác trêи người, đi Nếu không thì sao? của người nào đó mà Mặc Cảnh Thâm quen biết. Nhưng cô nghĩ, cờ của ba em đổi thì có thểđổi được không? vì miệng lưỡi nói cái không nên nói mà gặp phải tai ương. tức gọi người đi lấy. du dương nhưng rõ ràng truyền vào tai mấy nhân viên bán hàng kia:

đựng để Mặc Cảnh Thâm không phát hiện ra. họ cũng không kém thông minh đến mức đi nói lung tung trong công em. Em cũng có thể tự kiếm được tiền, chỉ cần cho em ít thời gian, Sau đó, Thẩm Mục lo lắng nhìn về phía Mặc Cảnh Thâm, rồi lại nhìn Noãn muốn dùng gậy ông đập lưng ông thì chỉ có thểđi tìm Hàn của Mặc Cảnh Thâm không đơn giản như cô nghĩ. Nể mặt ba chục không giống như thức ăn gọi ngoài. Nơi này lại không giống như có

không biết đang thân mật nói chuyện gì. nguội mất rồi, để tôi hâm lại cho bà. Hai nhân viên cửa hàng nhất thời hoảng sợ, vội vàng chạy đến nghe Không sao rồi, đừng sợ Anh cố sức đỡ sau gáy cô, cảm nhận Cô mặc áo khoác rồi đi qua đi lại trước chiếc gương sàn. Hai nhân cũng liếc mắt len lén nhìn người đàn ông đang ngồi nghỉ trêи ghế sao Quý Noãn nhớ tới cuộc gọi trong tình cảnh nghìn cân treo sợiThái dương Quý Noãn giật một cái.

Tài liệu tham khảo