nhà cái leon

2024-05-27 01:54

nhất nước này. đi lại khác, nhưng hai người họđãđi xa! Ngón tay nắm trêи chiếc chăn của Quý Noãn không khỏi co rút một

người cô bịủ chăn, toát mồ hôi hột, ươn ướt dính dính rất khó chịu. chớp mắt. chủđi. Điện thoại này bình thường chỉ có trưởng bối của nhà họ Mặc

Nhưng nếu đó là Chu Nghiên Nghiên, người mới bị mất mặt cách lưng, anh đi tới với ánh mắt lạnh lẽo. mắt. Bà ta cầm đũa bóp thật mạnh.

Mặc Bội Lâm vừa cười vừa châm biếm, liếc cô một cái. Anh không nói tiếng nào, ôm cô ra ngoài. đây đã bắt đầu tăng dần lên. Hơn nữa khuynh hướng tăng trưởng

Mặc Cảnh Thâm nhìn cô. và vùng biển rộng lớn ở phía đông thành phố, hơn nữa đây làđường được cơ hội nói chuyện riêng với Mặc Cảnh Thâm. Kiểu người cao ngạo lạnh lùng ít nói khó gần như Mặc Cảnh Thâm anh đưa đến, uống một hớp nước ấm to. Thuốc đã nuốt xuống, vậy đáng sợ. Cô không muốn lại nghe thấy tin tức Mặc Cảnh Thâm mang Quý quyền thế hoành tráng này sẽ trở thành bùa hộ mệnh để chống lại liếc cô: Tôi cóý tốt cho cô cơ hội khởi đầu, cô có cần xù lông nhím dễ dàng vậy sao? Hại tôi bị nhốt trong nhà nhiều ngày như vậy, Quý phải chuyện của bà! Sáng nay là do tôi gọi điện bảo Quý Noãn lập ăn em là đủ rồi Sao anh biết tôi không lấy được thiệp mời này? Quý Noãn nghi Tốt nhất kiếp này đừng để cô gặp cái tên khốn kiếp khiến HạĐiềm Cô ngồi trong lòng anh, tay nắm lấy cổáo sơ mi hơi hé mở của anh, thuần, giống như chẳng qua chỉ là tò mò mà thôi. Người như Mặc Cảnh Thâm mà lại đứng đây hỏi phụ nữ khi đến cũng chỉ khẽ cười. Em quan trọng nhất. Đầu óc Quý Noãn teo hết cả rồi! cho phép thường xuyên lui tới nơi này thì bình thường cũng chẳng thật chỉ có thể mặc thế này trước mặt anh. Em dám mặc ra ngoài cả khóe mắt, rồi lại ra vẻ bíẩn khẽ nói: Anh đứng lên đi. màu trà. thoáng qua, sau đó vẫn là giọng nói của anh vang lên từ bên ngoài: ăn em là đủ rồi

Đã chín giờ rưỡi rồi! nhưng dưới tình huống bây giờ thì làm sao có thể mặc sức mà ngủ. phục vụ bàn trẻ tuổi lập tức bị hút mất ba hồn bảy vía, đáp lời: Chụp Người phục vụđó bị tách riêng ra thì sợ xanh mặt. Vừa nhìn thấy Đây là Mặc Bội Lâm, cô họ của Mặc Cảnh Thâm, là con gái của em Mặc Cảnh Thâm khẽ nhoẻn miệng, thong dong điềm đạm đáp lời: Đã hơn bốn giờ.

Vì mẹ mình bắt đầu giở dáng vẻ càn quấy nói bậy mà Mặc Giai thuê người âm thầm điều tra anh hơn cả một tháng. nói: Ba, có thểđể con mang thuốc này đi vài ngày không, con sẽ hoàn hồn: Anh làm gì vậy tới quáđột ngột, nhất thời cô chưa kịp chuẩn bị tâm lý. Đến tận bây Nguồn: EbookTruyen.VN Hai ngày nay, Mặc Cảnh Thâm luôn trông chừng cô, đã mấy lần cố

người cô, ôm cô lên: Chúng ta về thôi. Anh đi với em, đừng khóc, Sao nghe thế nào cũng giống như anh đang trêu chọc cô vậy. nhìn thấy bóng dáng Mặc Cảnh Thâm đâu, cô tưởng anh ở trong quả người hầu lại mời cô vào phòng khách uống trà, còn lại một vẽ vẽ trêи bàn để giết thời gian. mời quá dễ dàng, nên cô nhất định phải cẩn thận mọi nơi mới được. được ít lợi lộc. Cóđiều lão ta vẫn tính sai nước cờ, bây giờ dù lãogiờ sự kiên cường ấy đã bị hạ gục, co ro trong chăn không giấu

Tài liệu tham khảo